Một năm qua mình đã làm được gì? Mất điều gì? Và học được điều gì? Xin ghi chép vài chữ trong bài viết ngày hôm nay mặc dù mình nghĩ là bài này viết chỉ để mình sau này reference lại.
Biết về bản thân mình thêm một tí
Đầu tiên, ngoài hướng nội là tính cách bấy lâu mình đã biết thì mình còn là một người sống theo cảm xúc nữa. Vì trước kia mình học khối A và cũng tò mò đọc sách khoa học các thứ nên cứ nghĩ mình là một đứa lí trí, nhưng rồi mình thấy mình trớt quớt. Hầu hết các hành động, suy nghĩ đều xuất phát từ cảm xúc mà ra. Trong nhiều tình huống, vì theo cảm xúc mà đã cư xử một cách trẻ con và dại dột. Mình hiểu được điều này sau khi làm trắc nghiệm tính cách và viết nhật ký, xem lại các event diễn ra trong cuộc sống. Mình chỉ vừa mới biết điều này và chưa thấy nó có lợi ích gì trong cuộc sống ngoài việc nhìn đây là một bất lợi cá nhân.
Thứ hai, mình là một đứa rất nhút nhát và chuyên đi làm hài lòng người khác. Dù đã đi tìm hiểu nguyên nhân, đã viết các bài viết để thay đổi và nghĩ mình sẽ thay đổi được nhưng mà mình chẳng thay đổi là mấy. Mình vẫn khá buồn khi không vượt qua được chuyện này. Khi mà nhìn những cô gái khác có thể đứng lên nói ra điều họ muốn, nói không và từ chối những điều họ không thích, mình càng cảm thấy xấu hổ vì mình không thể. Mình cảm thấy mình xứng đáng nhiều hơn nhưng lại không thể vượt qua được tâm lý này. Điều này dẫn tới việc, mình càng ngày càng chui vào vỏ ốc bé nhỏ và an toàn của bản thân.
Thứ 3, mình vẫn là một đứa tự ti. Quá trình đi tìm sự tự tin của năm 2023 của mình cũng ngu ngốc chẳng kém: đi tìm sự thừa nhận từ người khác và thử những điều nguy hiểm.Và thứ mình nhận được sau những điều ngu ngốc đó là gì? Sức khoẻ tâm lý và thể chất đi xuống, sự vô nghĩa của tất cả những điều mình làm và một kẻ đáng thương mong chờ người khác công nhận và không làm hại mình. Giờ nghĩ lại, mình cảm thấy thật tôị nghiệp bản thân trong khoảng thời gian đó.
Thứ 4, mình chưa trưởng thành, chưa sẵn sàng để kết hôn và càng ngày càng nhạy cảm. Mình thấy danh sách những điểm yếu của mình ngày một dài, haha. 31 tuổi nhưng mình chưa trưởng thành, chưa thể làm gương cho ai, chưa thể làm người khác tôn trọng, chưa thể quản lý được cảm xúc và chưa chấp nhận chính mình, chưa biết nói “không” với người khác và chưa biết cách bảo vệ bản thân khi có ai đó chèn ép và lợi dụng. Mình chưa thể chăm sóc được bản thân thì đừng nói tới việc kết hôn, mình thấy chưa sẵn sàng. Cuối cùng, những trải nghiệm gặp người xấu đã khiến mình trở nên cảnh giác và nhạy cảm hơn. Mình thậm chí không còn dám viết bài trên Facebook vì sợ tương tác với người khác. Mình cũng không còn cởi mở đón nhận các mối quan hệ khác dù chỉ là xã giao với người mới. Cuộc sống mà không mở rộng các mối quan hệ thì mình sẽ chỉ thiệt thòi nhưng mình không thể cởi mở được. Càng viết, càng thấy mình “không thể vượt qua được” những rào cản tâm lý này =))
Một vài điểm sáng và bài học
Nói tiêu cực như thế mình nghĩ cũng đủ rồi, sau đây là những điểm sáng trong một năm vừa rồi của mình.
Đầu tiên, mặc dù đã suýt đối mặt với cái chết hồi đầu năm, thì đó là một thứ nhắc nhở cho mình để mình sống chậm lại và đôi khi nó giúp mình vượt qua được những khoảng thời gian mình cảm thấy cuộc sống chùng xuống, và mình nghĩ mình phải sống cho chính mình và sống tiếp. Những thứ bên ngoài trở nên phù phiếm và vô nghĩa khi mình đứng trước cái chết của chính mình. Tuy nhiên, suy nghĩ này không xảy ra một đêm mà qua nhiều lần self-reflection.
Thứ hai, sau những mối quan hệ độc hại và không tên thì mình chỉ muốn tìm hiểu ai đạt trên tiêu chuẩn mà mình đã đặt ra. Nếu ai đó mà nói mình có chuẩn này chuẩn nọ lắm thế thì mình biết họ không phải là người mình muốn ở bên. Để học được bài học này thì mình đã trả giá khá là nhiều. Nhưng mình nghĩ đây vẫn là những bài học đầu đời.
Thứ 3, đôi ba lần mình đã dám nói “không” với người khác vì mình tức giận vì bị chèn ép và lợi dụng, đặt ra một cái hàng rào để bảo vệ bản thân. Tuy nhiên, mình chưa được khéo léo trong việc nói không này, ví dụ như trong công việc thì nếu nói “không” một cách gay gắt và cảm xúc thì không được chuyên nghiệp cho lắm.
Thứ 4, chạy bộ, chạy bộ và chạy bộ đã cứu rỗi cuộc đời mình. 8 năm đã qua, một lần nữa cảm ơn vì mình đã biết đến chạy bộ. Nó đã kéo mình ra khỏi khoảng thời gian tăm tối và tâm lý bất ổn, giúp mình cười nhiều hơn và lấy lại được một phần tự tin của bản thân. Xin cảm ơn một lần nữa dù năm nay mình không chạy nhiều lắm.
Thứ 5, mình đã bắt đầu dress-up và quan tâm tới vẻ ngoài của bản thân. Một đứa từng tin vào chuyện “tốt gỗ hơn tốt nước sơn” thì đã bắt đầu chăm lo cho nước sơn bên ngoài. Mình bắt đầu xem về các tip ăn mặc, phối đồ sao nhìn cho nó chỉn chu hơn vì thật sự trước giờ mình khá là “quê mùa”. Nó trở thành một niềm vui trong cuộc sống và mình cảm thấy tự tin hơn về bản thân. Bên trong mình đã thiếu tự tin rồi, bên ngoài mình còn lôi thôi lếch thếch nữa là mình thực sự cảm thấy tệ. Đôi khi có những ngày cảm xúc và sức khoẻ của mình không được tốt, việc dress-up đã giúp mình có động lực đi làm và cải thiện tâm trạng.
Thứ 6, “Tiến bộ chậm chạp” – đó là thứ mình biết mình cần từ nay về sau. Những vấp váp, sai lầm có khiến mình thay đổi ngay được không? Mình là người không thể thay đổi qua một đêm, vài tuần hay vài tháng được, mình cần rất nhiều thời gian. Việc học cấp tốc, làm cấp tốc, chạy nhanh, yêu chóng vánh… nó không phù hợp với mình. Mình cần thời gian và chậm hơn người khác, có thể đi siêu chậm, chậm hơn cả một con rùa nhưng nó là sức mạnh của mình. Khi người khác đã bỏ cuộc thì mình vẫn có thể tiếp tục đi.
Thứ 7, mình đã trở lại với sở thích tiếng Thái. Mình đã quay lại học tiếng Thái sau khi quyết định dừng sở thích này 7 năm về trước. Mình học lại từ đầu, từ viết chữ cái, phát âm, ghép vần. Như người khác thì học vài tháng hoặc thậm chí vài tuần là xong phần cơ bản, còn mình mất hơn 5 tháng. Nhưng nghĩ từ một người không thể nói một câu tiếng Thái nào, sau 5 tháng giờ mình đã nói được vài câu khiến mình thấy xúc động thực sự. Hoá ra, mình đi chậm chạp thật nhưng cứ đi chậm chạp đi, rồi cũng sẽ đạt được một điều gì đó. Bên cạnh đó thì học tiếng Thái cũng rất vui, mình đã bỏ cả việc gathering của team để học, thấy học vui hơn là xem film.
Và cuối cùng, mình nhận ra mình rất giỏi sống một mình, có nhu cầu sống một mình, được ở một mình cao hơn hết thảy nhưng hạnh phúc thực sự lại đến khi mình bên cạnh những người bạn khác, khi mình có những kết nối thực sự chất lượng. Mình vẫn chơi với bạn mình, vẫn giữ những mối quan hệ cũ, không chịu mở rộng vòng kết nối. haha. Mình thực sự rất biết ơn những người bạn đã chìa cánh tay ra đỡ mình khi mình ở trong trạng thái tệ nhất năm 2023.
Mình không biết năm 2024 sẽ như thế nào vì với một đứa tự ti và nhút nhát như mình thì mình sợ tương lai, thậm chí không dám nói về tương lai. Lỡ như chuyện này chuyện kia xảy ra thì sao? Mình cần một cái gì đó chắc chắn để mình có thể tuyên bố ở đây nhưng mà mình không có. Mình nói mà mình không làm được thì mình thấy xấu hổ và càng tự ti nên tốt nhất mình nghĩ là không nói gì :))
Nên là, bài viết này chỉ là một bài viết nhìn lại và để reference năm sau đọc lại xem mình có thay đổi gì hay không 🙂
À còn chuyện viết nữa, năm nay mình cũng viết được khoảng hơn 10 bài trên WordPress. Tạo thêm 2 blog nữa nhưng rồi cũng dừng vì không có động lực và đề tài để viết, nói chung là mình bị lười á. Vẫn là kiểu style tâm sự trên mạng với người lạ, mình cũng không biết mình nên hay không nên làm điều này nhưng mà thi thoảng đọc lại bài viết cũ cũng có ích, đặc biệt là biết thêm bản thân, ghi chép vài kỉ niệm trong cuộc sống. 🙂